Cuộc đời mỗi người thành hình vào cái ngày được sinh ra, nhưng chỉ thực sự có hồn vào ngày người đó bắt đầu sống cho đàng hoàng, cẩn thận.
Cuộc sống này giống như xây một ngôi nhà, vững chãi hay cheo leo, suy cho cùng là ở cách mỗi người lựa chọn đầu tư vào những “hạng mục” quan trọng:
Có người trân trọng cuộc đời như xây một ngôi nhà kiên cố, chẳng ngại đào từng tấc đất thô, chọn từng viên gạch tốt, mồ hôi rơi xuống lúc cần lao để không phải đổi bằng nước mắt sau này hối hận.
Có người qua loa với cuộc đời, tránh né khó khăn trong hiện tại, vì ngại khó sợ đau mà trú tạm dưới gốc cây, rồi có ngày sức tàn lực kiệt, giông bão ập tới lại phải chịu lạnh trong mưa gió.
Thời gian sẽ mang tuổi trẻ đi rất mau, nhưng sẽ còn giữ lại rất lâu những gì tuổi trẻ chúng ta đã sống.